Ở Việt Nam hiện nay, các quy định của pháp luật về phòng, chống dịch bệnh truyền nhiễm; kiểm dịch y tế biên giới, chống dịch; các điều kiện bảo đảm cho công tác phòng, chống dịch bệnh truyền nhiễm được quy định cụ thể trong Luật Phòng, chống bệnh truyền nhiễm năm 2007; Bộ luật Hình sự năm 2015 (sửa đổi, bổ sung năm 2017), trong đó, tại Điều 240 quy định cụ thể về tội làm lây lan dịch bệnh truyền nhiễm nguy hiểm cho người; Luật Xử lý vi phạm hành chính năm 2012 cùng với nhiều văn bản hướng dẫn, thi hành Luật. Tuy nhiên, trước diễn biến phức tạp của đại dịch Covid-19, Nhà nước đã ban hành nhiều văn bản quy định về xử lý vi phạm đối với hành vi vi phạm trong phòng, chống dịch trong thời gian qua. Thực tiễn áp dụng luật cho thấy, hệ thống các văn bản pháp luật vẫn còn chồng chéo, bất cập, trong đó có việc áp dụng các biện pháp khắc phục hậu quả trong xử xử phạt vi phạm hành chính. Vì thế, cần phải có khung pháp lý hoàn chỉnh để khắc phục tình trạng nói trên nhằm nâng cao hiệu quả áp dụng quy định của pháp luật trong công tác phòng, chống dịch trong thời gian tới.
Qua bài viết “Hoàn thiện biện pháp khắc phục hậu quả trong xử phạt vi phạm hành chính về phòng, chống đại dịch Covid-19”, tác giả Trần Thị Bích Nga và Võ Song Toàn đã phân tích thực trạng quy định của pháp luật Việt Nam về áp dụng các biện pháp khắc phục hậu quả do vi phạm hành chính trong phòng, chống đại dịch Covid-19, trên cơ sở đó, đề xuất một số giải pháp hoàn thiện pháp luật trong thời gian tới.
Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm 200 trang “Hoàn thiện khung pháp lý trong phòng, chống dịch Covid-19 tại Việt Nam” của Tạp chí Dân chủ và Pháp luật năm 2021.