
Công tác xây dựng pháp luật nói chung và xây dựng luật nói riêng có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong hoạt động của các cơ quan nhà nước, nhất là trong một Nhà nước vận hành theo nguyên tắc pháp quyền. Hoạt động xây dựng luật hiểu theo nghĩa rộng là toàn bộ trình tự, thủ tục tiến hành các bước để cho ra đời một đạo luật kể từ khi hình thành sáng kiến pháp luật đến khi thông qua dự án luật. Do vậy, việc xây dựng và tuân thủ quy trình xây dựng luật sẽ đảm bảo tính đồng bộ, thống nhất, hợp lý, tính khả thi của luật; đảm bảo chất lượng của luật, phù hợp với tình hình phát triển kinh tế, xã hội của đất nước trong từng giai đoạn cụ thể.
Thông qua bài viết “Quy định của pháp luật về quy trình lập pháp ở Việt Nam từ năm 1945 đến nay” của tác giả Đào Thị Hồng Minh, đã đi sâu phân tích quy định pháp luật về quy trình lập pháp ở Việt Nam qua các giai đoạn: Giai đoạn từ năm 1945 đến năm 1986 và giai đoạn từ năm 1986 đến nay, qua đó, đánh giá quy trình xây dựng Luật ở Việt Nam từ năm 1945 đến nay. Bài viết được đăng tải trên ấn phẩm 200 trang của Tạp chí Dân chủ và Pháp luật năm 2020 “Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Ban hành văn bản quy phạm pháp luật”.